Thứ Ba, 26 tháng 5, 2009

“Nếu không lãng mạn, sẽ khó thành công”

Làm việc và hỗ trợ Ngân hàng Nhà nước mua bán nợ nước ngoài, tham gia xây dựng Ban phát triển thị trường vốn tiền thân của Ủy ban Chứng khoán Nhà nước… và hiện giữ cương vị cố vấn cho Ngân hàng Đầu tư CLSA trong hệ thống Credit Argicole (Pháp), Lê Trọng Nhi được nhiều người biết đến với tư cách là một chuyên viên có nhiều kinh nghiệm trong lĩnh vực ngân hàng.

Ấn tượng đầu tiên về người đàn ông sinh năm 1954 này là vẻ ngoài trẻ trung đến… giật mình. Ấn tượng thứ hai: tuy về làm việc tại Việt Nam từ năm 1990 nhưng khả năng diễn đạt bằng tiếng Việt của ông phần nào vẫn còn hạn chế. Cuộc trò chuyện bắt đầu bằng dự án khu vườn "Tình yêu và hòa bình", rộng 25 ha tại thành phố Đà Lạt được khởi công vào trung tuần tháng 12 vừa qua. Ông nói:

- Năm 1994, trên đường về Việt Nam, tôi có ghé thăm một khu vườn rất đẹp ở thành phố du lịch vùng Tây Bắc của Canada. Khi bế đứa con đầu lòng đi trong khu vườn đó, tự nhiên tôi thấy bình an và hạnh phúc. Tôi thấy tình yêu hiện hữu quanh mình. Tôi cảm nhận rất rõ sự thiêng liêng của tình yêu mà mình dành cho con.

Rồi ký ức về lần đầu tiên tôi đến Đà Lạt năm 1968 quay lại với tôi như một cuộn phim quay chậm. Năm đó tôi 15 tuổi, chưa yêu nhưng đã có những rung động đầu đời. Ý niệm về một khu vườn bắt đầu phôi thai, theo chân tôi về Việt Nam và thành hình vào tháng 7/1994.

Từ lúc thành hình đến khi chính thức khởi công khu vườn vào trung tuần tháng 12, tính ra cũng đã 13 năm một quãng thời gian khá dài. Dường như ông là người khá thận trọng?

Tôi làm khu vườn này trước hết là để thỏa mãn nhu cầu (hoài vọng) cá nhân. Khi hoàn tất, khu vườn sẽ là nơi giúp tôi tìm lại sự cân bằng và sạc pin để tiếp tục cho những công việc mới. Tôi nghĩ rằng bây giờ là thời điểm chín muồi để thực hiện dự án này. Ngoài những vấn đề về tài chính, con người… tôi còn phải nghĩ đến nhu cầu của xã hội yếu tố đôi khi chỉ phát sinh khi xã hội phát triển đến một mức độ nhất định.

Có thể hình dung như thế nào về khu vườn "Tình yêu và hòa bình"?

Khu vườn sẽ được chia thành nhiều mảng nhỏ, thiết kế và bài trí theo chủ đề bốn mùa xuân, hạ, thu,
đông. Chẳng hạn, những lối và nẻo đi sẽ mang tên những bài hát, bài thơ, cuốn sách. Tôi hy vọng khu vườn này sẽ trở thành một nơi để người ta bày tỏ và nuôi dưỡng tình yêu. Người ta có thể làm lễ thành hôn, hưởng tuần trăng mật, tổ chức tiệc kỷ niệm ngày cưới… hoặc đơn giản là có thêm một nơi chốn để hẹn hò và gìn giữ kỷ niệm.

Ngoài ra còn có những sinh hoạt văn hóa được tổ chức thường xuyên như chương trình hòa nhạc, cuộc triển lãm tranh, buổi nói chuyện về văn học, thi ca… Tình yêu và hòa bình là hai đề tài thể hiện khát vọng muôn thuở của loài người.

Lúc tôi còn trẻ, đất nước ta có nhiều bất ổn. Đặt tên cho khu vườn là "Tình yêu và hòa bình" cũng là một cách tôi gửi gắm mơ ước thời trai trẻ. Sau 14 tháng nữa, công trình này sẽ khánh thành giai đoạn 1 và hoàn tất trong khoảng thời gian bốn năm.

Lúc đó nghỉ hưu là vừa?

Tôi không thích khái niệm về hưu. Cứ túc tắc, không làm việc này thì tôi làm việc khác, chứ không ở yên.

Có vẻ như ông dành khá nhiều tâm huyết cho dự án đầu tiên của riêng mình. Liệu sự khởi đầu của ông có thể được xem như là dự án cuối cùng?

Khu vườn là điểm bắt đầu mới nhưng chắc chắn nó không phải là dự án cuối cùng. Thương trường biến đổi không ngừng, mỗi ngày chúng ta lại tiếp cận thêm những thông tin mới và trong đó có cả những cơ hội.

Tôi đang lên kế hoạch kêu gọi thêm bạn bè thành lập một quỹ đầu tư phát triển du lịch và khu vườn này chính là một tiền đề. Chúng ta đã có những quỹ đầu tư về bất động sản, tài chính, công nghệ thông tin… nhưng mảng du lịch hiện vẫn còn bỏ trống.

Cảm giác từ làm thuê sang làm chủ như thế nào, thưa ông?

Tôi thấy không có gì khác biệt đáng kể. Ngay cả khi đi làm thuê thì cũng vẫn phải làm chủ bản thân, suy nghĩ và tự chịu trách nhiệm về những công việc mà mình được giao.

Làm việc trong môi trường ngân hàng và tài chính mang lại cho tôi cơ hội tiếp xúc với nhiều loại người trong nhiều lĩnh vực khác nhau, bởi ngành nghề nào cũng ít nhiều dính líu đến tài chính và ngân hàng. Vì vậy, trong một chừng mực nhất định, tầm nhìn của mình bao quát hơn và sâu hơn. Tôi thiết nghĩ vậy.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét