Lẳng nhưng em chẳng yêu ai!
Minh, con gái Hà Nội gốc mới ra trường nhưng đã được bố có quan hệ nhét vào làm tại một công ty máy tính với mức lương khá cao. Xinh xắn, tuy không trắng trẻo nhưng Minh lại có nét đẹp của một cô gái Hà Thành. Từ cái thời đại học, bạn bè trong lớp đã đạt biệt danh cho cô là Minh “lẳng”. Ấy thế nhưng Minh lẳng chỉ để đạt được mục đích của mình chứ không hề nhận lời yêu bất kỳ ai. Thấy Quang học giỏi Minh cũng đánh mắt để nhờ vả hướng dẫn rồi Minh thêm thắt để bài mình luôn hơn điểm anh chàng. Biết Bình là hotboy của khoá đó, Minh cũng kết thân trong một buổi văn nghệ, để sánh đôi chứng tỏ “đẳng cấp của mình”. Và còn nhiều những thứ khác như ai có đồ mới, đồ đẹp, độc là Minh sẵn sàng “thả vài đường cơ bản” những mong đạt được mục đích nung nấu trong lòng. Thế nên mấy năm đại học, ai cũng có mối tình đích thực ý nghĩ thời sinh viên để nhớ nhưng Minh thì không hề.
Với cô, được đàn ông vây quanh sướng hơn là gắn bó nhất định với ai đấy. Bạn bè còn đùa chắc bệnh của Minh là nan y chẳng thể chữa nổi. Thế mới có chuyện nhiều cô người yêu của các chàng khi biết Minh đã hăm doạ nhiều lần, có cô hẹn gặp riêng Minh để “cảnh cáo” bằng cái tát nẩy đom đóm mắt mà cô nàng lẳng vẫn chẳng chừa. Rồi đến khi đi làm, Minh vẫn giữ cái thói “lẳng” thời sinh viên. Công ty máy tính nhiều con trai, anh nào chưa có người yêu hay đã có vợ con, Minh cũng đều cho vào “lưới” mà cô giăng. Cũng chỉ là để mua vui, để các đồng nghiệp khác tròn mắt ngưỡng mộ nhưng Minh nào hay họ nói xấu, dè bỉu cô không khác mấy nàng “vẫy khách” ở chân cầu mỗi tối.
Để rồi cái sự hiếu thắng, đắc ý đấy của Minh phải trả giá bằng một trận đánh ghen của cô gái bằng tuổi Minh. Vợ chưa cưới của chàng Thuận – si mê cô hơn bất cứ điều gì trên đời. Mái tóc dài, xoăn của Minh lởm chởm vì bị cắt, áo quần xộc xệch, rách bươm, hai má đỏ ngầu vì những cái tát trời giáng. Minh khóc lóc thảm thiết mà mấy người cùng công ty chỉ đứng nhìn. Họ hả hê vì Minh đáng bị trừng phạt nặng như thế. Minh cố gắng trở về nhà trong bộ dạng tồi tệ nhất, cô xin nghỉ làm hẳn và mất một thời gian dài mới dám tiếp xúc với mọi người.

Hãy sống đúng đắn và có ý nghĩa hơn...
Lẳng để không… mất tiền nhà trọ
Cả xóm trọ của Nhung đều biết cô nổi tiếng là loại “lẳng”. Nếu như Minh lẳng chỉ vì cô muốn đàn ông vây quanh mình thì Nhung lại lẳng lơ sa vào bất kỳ người đàn ông nào dù đã có người yêu. Chàng người yêu ở trọ nơi khác nên không biết tiếng tăm của Nhung ở xóm trọ. Trò chuyện với anh nào Nhung cũng đánh mắt đưa tình, đến ngay ông chủ nhà trọ goá vợ cũng chẳng thoát khỏi lưới của Nhung. Mà lẳng với lão đó thì Nhung chẳng bao giờ mất tiền nhà, lão già rồi nên chẳng “làm ăn” được gì nhiều, cứ đấm bóp hay cho lão “sờ soạng” chút là chẳng lo 2 tháng tiền nhà tới. Nhiều người thấy ghét vì Nhung hành động như thế nhưng chẳng muốn can dự vì tất cả là do Nhung lựa chọn. Nhưng rồi, có cô người yêu của chàng trai cùng xóm trọ của Nhung vì tức giận cô dám “đầu mày cuối mắt” với anh đó đã lén chụp ảnh Minh và ông chủ khi đang “hành sự”. Cô ta in ra rất nhiều bản rồi dán khắp nhà trọ, cả xóm xôn xao còn Nhung chẳng biết giải thích với chàng người yêu thế nào vì anh ta cũng chứng kiến tận mắt về những bức ảnh nóng. Và điều tất yếu là Nhung phải ra đi bởi không thể sống được vì xấu hổ, nhục nhã mặc dù cô thuộc dạng con gái “trơ”.
Ai cũng thích cái đẹp và những cô gái đẹp luôn là tâm điểm của sự chú ý. Thế nhưng, chuyện đáng nói ở đây là các bạn nữ không biết quý trọng bản thân mình. Buông những ánh mắt đưa tình và những cử chỉ mang tiếng “lẳng” chỉ để mua vui và hả hê với chiến tích đó. Hãy sống đúng đắn và có ý nghĩa hơn để vừa là những cô gái đẹp, duyên dáng lại được quý trọng bạn gái ạ!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét